TUYỂN TẬP TRUYỆN KORA KAILASH || DƯỚI CHÂN NÚI THIÊNG - MƯỜI SÁU LẦN TRỞ LẠI
Tập 3: Vòng Kora Thứ Ba - Những Bước Chân Kiên Định
Mười sáu vòng kora, mười sáu lần ta quay về với đất thiêng Kailash. Mỗi một vòng đi qua đều là một câu chuyện, một cuộc đời khác biệt, nhưng tất cả đều có điểm chung – đó là sự khát khao, sự dấn thân, và đôi khi là cả những mất mát để rồi tìm lại chính mình. Chuyến hành hương lần này, như mọi lần, lại khởi nguồn từ những người lạ mà trở thành thân quen. Và cũng từ đây, tôi lại được thấy mình trong những ánh mắt của những người đang tìm kiếm, như tôi đã từng.
Vòng kora thứ ba, vào ngày 21 tháng 5 năm 2017, khác biệt không chỉ vì những người bạn đồng hành quen thuộc, mà còn vì những duyên lành và thử thách mới lạ mà tôi và mọi người sẽ phải đối mặt. Đoàn lần này gồm 11 thành viên và tôi, trưởng đoàn. Đây là chuyến đi đánh dấu bước ngoặt lớn trong hành trình hành hương của Migola Travel, khi mỗi năm bắt đầu tổ chức hai đoàn Kailash cho đến khi dịch Covid-19 bùng phát, việc tổ chức hai đoàn mỗi năm trở thành một phần không thể thiếu trong kế hoạch của Migola, tiếp tục giữ vững truyền thống ấy cho đến khi đại dịch ảnh hưởng đến toàn cầu.
(Ảnh: Migola Travel)
Tôi nhớ rõ, lần này, đoàn có ba người quen thuộc đã đồng hành cùng chúng tôi trong chuyến đi Tây Tạng trước: chị Linh, chị Thảo, và em Ngân. Cả ba đều là những người có mối liên hệ đặc biệt với Migola, không chỉ là khách hàng mà còn là bạn đồng hành lâu dài. Sau chuyến đi này, tôi biết rằng họ sẽ không chỉ là khách mà còn là bạn, là những người thân quen trong gia đình này. Ba người họ đã gắn bó với nhau như chị em trong nhà, không phải chỉ vì những chuyến đi, mà vì sự đồng cảm, chia sẻ mà họ có được trong mỗi hành trình.
(Ảnh: Migola Travel)
Rồi đến chú Xuân Hoà, một phóng viên nổi tiếng của Báo Thanh Niên. Chú không chỉ là một nhà báo, mà còn là một người tu tập lâu năm, tìm về những giá trị tâm linh trong cuộc sống. Cả chú và chị Kim Phương, một nhà báo khác, đều là những người quan tâm sâu sắc đến đời sống tinh thần. Họ đi không chỉ để tìm kiếm câu chuyện hay phóng sự, mà để tìm ra chính mình trong những hối hả, vội vã của cuộc đời. Sau chuyến đi, cả chú và chị Kim Phương đều viết những bài báo đầy cảm xúc, mà tôi nghĩ sẽ theo tôi suốt cuộc đời này.
Anh Trí, người luôn dành trái tim mình cho các công việc thiện nguyện, cũng góp mặt trong đoàn. Cùng với chị Hằng, một doanh nhân lớn của Việt Nam, người đã đến Tây Tạng vào thập niên 90 của thế kỷ trước, cả hai đều mang một hành trình riêng, nhưng lại có một điểm chung: dù cuộc sống đã có lúc xô đẩy, họ vẫn quyết tâm bước đến Kailash. Cảm giác ấy, giống như lời mời gọi từ đất thiêng, chẳng thể từ chối được.
(Ảnh: Migola Travel)
Nhưng đâu đó trong đoàn, một câu chuyện khác lại bắt đầu. Chuyện của chị Trang, người bạn của nhóm chị Linh. Khi vừa đặt chân đến Lhasa, chị bị sốc độ cao. Thành thật mà nói, có lẽ nhờ ơn trên che chở hoặc do tôi đã áp dụng phương pháp giúp cơ thể thích ứng với độ cao, nên hầu hết các đoàn tôi dẫn trước đây (khoảng 50 đoàn đi Tây Tạng và Kailash) đều rất ít người bị sốc độ cao. Tâm lý là yếu tố quan trọng. Người bị sốc độ cao cần phải tin tưởng vào khả năng thích nghi của cơ thể, dẫu những triệu chứng ban đầu có thể rất mệt mỏi và nặng nề, nhưng không nên vội đầu hàng. Tuy nhiên, trong trường hợp của chị Trang, có thể là vì nhân duyên chưa đến, chị đã quyết định quay về sớm. Dù tiếc nuối, tôi hiểu rằng không phải lúc nào mọi thứ cũng diễn ra như chúng ta mong đợi, và đôi khi, mọi sự đều có lý do riêng. Dù không thể tiếp tục hành trình cùng đoàn, nhưng tôi tin rằng chuyến đi này vẫn là một dấu ấn trong cuộc đời chị, như một trải nghiệm quý báu về sự kiên cường và những giới hạn mà mỗi người phải đối mặt.
(Ảnh: Migola Travel)
Nhân đây, tôi muốn chia sẻ thêm một chút về việc thích ứng với độ cao ở Tây Tạng, vấn đề mà ai cũng lo lắng khi bắt đầu hành trình. Chắc hẳn ai cũng nghĩ, đến Tây Tạng cơ thể sẽ phải đối mặt với khó khăn về độ cao. Nhưng thực ra, điều kỳ diệu là cơ thể của chúng ta có một khả năng thích nghi tuyệt vời mà nhiều người không hề hay biết. Kinh nghiệm của tôi và các hướng dẫn viên tại Migola Travel, dù đã dẫn gần 100 chuyến hành hương Tây Tạng, tôi chỉ thấy tỷ lệ người bị sốc độ cao rất thấp. Hầu hết mọi người đều khỏe mạnh, chỉ gặp phải chút đau đầu thoáng qua, hoặc mệt trong một đêm, tối đa là hai đêm là lại bình phục. Cái hay là cơ thể có thể tự điều chỉnh, miễn là chúng ta tin tưởng vào chính nó. Và nếu có cảm giác mệt, đừng vội lo sợ.
Migola không lạm dụng oxy. Chỉ khi nào thực sự cần thiết, như khi có ai đó bị khó thở nặng, mới sử dụng, và chỉ trong khoảng 10 phút. Nếu không có gì nghiêm trọng, tôi khuyên mọi người đừng dùng oxy quá sớm, vì làm vậy sẽ khiến cơ thể không thể thích nghi được. Có những người cứ dùng oxy liên tục, suốt ngày ở khách sạn 5 sao, cuối cùng chẳng dám ra ngoài, chỉ ngồi thở oxy như những du khách Trung Quốc. Điều đó vô tình làm giảm khả năng tự điều chỉnh của cơ thể, và kết quả là không thể trải nghiệm được hết những điều kỳ diệu mà hành trình mang lại.
(Ảnh: Migola Travel)
Chúng tôi luôn khuyến khích các đoàn, nếu cảm thấy hơi mệt mỏi, chỉ cần uống nhiều nước, đi nhẹ nhàng, nghỉ ngơi đúng lúc. Một viên Acetazolamid 250mg để giảm áp lực nội sọ cũng rất hữu ích, giúp giảm đau đầu và tạo cảm giác dễ chịu hơn khi vừa lên độ cao. Nhưng điều quan trọng nhất là bạn phải tin vào sự thích nghi của cơ thể mình. Đừng để lo lắng làm bạn mất niềm tin. Cơ thể có thể làm được những điều bạn không tưởng.
Với 11 thành viên trong đoàn, tất cả chúng tôi đã hoàn thành vòng kora một cách xuất sắc. Chị Hằng, dù sức khỏe không tốt, nhưng nhờ vào sự giúp đỡ của ngựa và porter, chị đã vượt qua đèo Dolma một cách dễ dàng. Chú Xuân Hoà, dù đã lớn tuổi, vẫn kiên trì đi bộ. Chú áp dụng phương pháp đi chậm, khép nhẹ mắt và chỉ nhìn vào khoảng cách 2 mét phía trước. Chính vì vậy, chú đã về nhất trong ngày kora số 1. Dù ngày thứ hai gặp khó khăn, khi phải leo qua những đèo dốc, nhưng chú vẫn tiếp tục vững bước.
(Ảnh: Migola Travel)
Còn tôi và chị Linh, nhờ vào việc đi trong chánh niệm, chúng tôi đã có một trải nghiệm tuyệt vời, như thể chân mình không còn chạm đất nữa. Đi một cách nhẹ nhàng, không vướng bận gì, như thể mình đã hòa vào thiên nhiên. Đó là một cảm giác kỳ diệu, một trải nghiệm tâm linh mà tôi tin rằng không dễ gì có được. Nó cho tôi thấy rằng, khi con người sống trong sự tĩnh lặng, trong chánh niệm, mọi thứ sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn. Và trong chính sự tĩnh lặng đó, tiềm năng của con người sẽ được phát huy mạnh mẽ. Những chuyến đi tiếp theo, những vòng kora tiếp theo, chắc chắn sẽ còn nhiều câu chuyện kỳ diệu như vậy, những trải nghiệm mà chúng tôi sẽ không bao giờ quên.
Vào ngày cuối cùng của kora, tuyết rơi xuống nhẹ nhàng, như một món quà chào đón chúng tôi, như lời chúc bình an gửi đến mỗi người trong đoàn. Tuyết phủ lên những ngọn núi, gió lạnh mơn man trên mặt, và tất cả chúng tôi chỉ có thể đứng lặng nhìn, cảm nhận sự kỳ diệu của thiên nhiên. Tuyết đến từ từ, không vội vã, giống như cách mà chúng tôi đã đến với Kailash, không vội vàng, mà chậm rãi, kiên nhẫn. Con đường hành hương ấy, dù có gian nan, vẫn luôn dẫn chúng ta về một nơi thanh tịnh.
Chúng tôi đã đến bức tường ngọc, nơi kết thúc kora, và cùng nhau đảnh lễ. Tại đó, mỗi người trong đoàn đều có những cảm xúc riêng. Ai cũng biết, chúng ta không chỉ hành hương với đôi chân mệt mỏi, mà còn với một tấm lòng đầy ắp những khát vọng, những ước nguyện, những nỗi niềm chưa thể buông xuống.
Ngày tiếp theo, đoàn ghé hồ Manasarovar, nơi được coi là linh thiêng bậc nhất, rồi đến Quỷ Hồ Rakshas Tal, để chụp những tấm ảnh lưu niệm. Nhưng những tấm ảnh ấy chẳng thể hiện được hết những gì mỗi người trong đoàn đã trải qua. Chuyến đi này không chỉ là hành trình vất vả trên đất thiêng, mà còn là một cuộc tìm kiếm trong chính tâm hồn mình.
Khi chúng tôi quay về, mỗi người đều mang trong mình một cảm giác nhẹ nhàng và bình an kỳ lạ. Có những bài học không thể lý giải bằng lời, mà chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim. Mỗi bước chân, dù vấp ngã hay mỏi mệt, đều là một phần của hành trình tìm về với chính mình. Và khi chúng tôi trở về Lhasa, tôi biết, mỗi người trong đoàn đều đã mang về một chút gì đó từ Kailash, một chút gì đó vĩnh hằng mà không ai có thể lấy đi.
(Ảnh: Migola Travel)
Vòng kora thứ ba, như mọi vòng kora khác, là một phần của câu chuyện dài không có điểm dừng. Nhưng tôi tin rằng, mỗi chuyến đi đều có một ý nghĩa riêng, và mỗi người đều sẽ tìm thấy mình trong những bước chân vững vàng của người khác. Những vòng kora sau, biết đâu sẽ mang đến những khám phá mới, những bài học sâu sắc, khiến chúng ta càng thêm yêu mến những chuyến hành hương này, như một phần của cuộc sống, như một phần của chính mình.
TUYỂN TẬP TRUYỆN KORA KAILASH || DƯỚI CHÂN NÚI THIÊNG - MƯỜI SÁU LẦN TRỞ LẠI
Tập 4: Vòng Kora Thứ Tư – Tâm Linh và Nghị Lực Mười sáu vòng kora, mười sáu lần hành hương quanh núi thiêng Kailas...
TUYỀN TẬP TRUYỆN KORA KAILASH || DƯỚI CHÂN NÚI THIÊNG - MƯỜI SÁU LẦN TRỞ LẠI "Tập 2: Vòng Kora Gian Nan, Thử Thách và Nhân Duyên Trên Đất Thiêng"
Mỗi lần trở lại Kailash là một câu chuyện mới, với nhữn...
TUYỀN TẬP TRUYỆN KORA KAILASH || DƯỚI CHÂN NÚI THIÊNG - MƯỜI SÁU LẦN TRỞ LẠI
"TẬP 1 - Vòng Kora Đầu Tiên Núi Thiêng Gọi Tên Người"
Mười sáu vòng kora, mười sáu lần hành hương quanh núi thiêng Kailash. Mỗi vò...
Kinh nghiệm cho tour Tây Tạng là thông tin mà bất cứ phượt thủ hay du khách nào đi đến xứ sở này đều quan tâm. Hãy cùng Migola Travel tìm hiểu một số thông tin đi Tây Tạng bạn nhé.
Du lịch Tây Tạng cần sức kh...
Khi bạn sẵn sàng cho chuyến du lịch Tây Tạng, hãy ghi nhớ 10 điều sau đây cho chuyến đi. Chuẩn bị hành trang kiến thức sẽ giúp bạn có có chuyến đi an toàn , tìm hiểu về những điều cấm kỵ hoặc cách cư xử trong tu vi...
Trong suốt hàng trăm năm, xứ Cổ Cách (Guge) đã tạo nên một nền văn minh độc đáo. Đỉnh cao của thời đại này là những thành tựu to lớn đạt được trong kiến trúc, hội họa. Trong số đó phải kể đến tu viện Tholing, địa d...