TUYỂN TẬP TRUYỆN KORA KAILASH – TẬP 6

TUYỂN TẬP TRUYỆN KORA KAILASH || DƯỚI CHÂN NÚI THIÊNG - MƯỜI SÁU LẦN TRỞ LẠI
 TẬP 6: Không Có Gì Hoàn Hảo – Và Đó Là Lý Do Ta Quay Lại
“…Có những vòng Kora tưởng như hoàn hảo, lại kết thúc bằng một vết nứt rất nhỏ – nhưng đủ để lòng người ghi nhớ suốt một đời.”
Tôi không rõ vì sao vòng Kora thứ sáu lại neo lại lâu đến thế trong trí nhớ. Không phải vì thời tiết đẹp. Không phải vì cảnh núi hùng vĩ hơn những lần trước. Cũng không chỉ vì số lượng người đông nhất từ trước đến lúc đó (18 thành viên, bao gồm cả tôi), mà là bởi sự hoàn hảo mong manh của nó. Và cái cách mà nó khép lại như một lời nhắc khe khẽ: Vạn sự trên đời, có tròn đầy mấy cũng sẽ có một góc nghiêng.
 
Chúng tôi đến Kailash khi Tây Tạng vẫn còn mát lạnh, gió trên thảo nguyên nhẹ như những câu kinh lặng. Vòng Kora bắt đầu bằng tiếng cười, tiếng cười thật sự của những người đủ sức khoẻ, đủ niềm tin, và có lẽ, cũng đủ “duyên lành” để đến được đây trong tâm thế an nhiên. Không ai sốt, không ai tụt lực, không ai cần tôi bám theo phía sau để kiểm tra huyết áp, thuốc men, mạch đập. Lần đầu tiên tôi đi Kora mà được “đi” đúng nghĩa, không phải “làm hậu phương”.
 
(Ảnh: Migola Travel)
Tôi chụp nhiều ảnh nhất trong tất cả các vòng. Những bức ảnh không chủ đích, nhưng khi xem lại, tôi thấy mình đã bắt được những khoảnh khắc rất hiếm: một thành viên đang cúi đầu chạm trán lên hòn đá khắc thần chú bên lề đường; chị Phụng - một Việt kiều Úc, đang ngồi buộc lại sợi dây giày, giữa cánh đồng gió thổi bay tóc; Chị Thư - huấn luyện viên Yoga, giữ tư thế trồng cây chuối đầy vững chãi ở xứ Cổ Cách; Còn chị Vương Kim Oanh, người phụ nữ nhỏ nhắn nhưng đầy quyết tâm được một ông Tạng già dìu về đến tận giường nghỉ, sau khi vượt qua những đoạn dốc không tưởng. Một cảnh tượng khiến cả đoàn lặng người. Không ai nói, chỉ lặng nhìn, như nhìn một biểu hiện sống động của từ bi và duyên nghiệp.

 

(Ảnh: Migola Travel)
(Ảnh: Migola Travel)
Mỗi người trong đoàn như mang theo một câu chuyện riêng mà chỉ Kailash mới “đọc” được. Tôi không cần hỏi. Chỉ cần quan sát là thấy. Có người đi để cầu nguyện. Có người đi để “trả nợ”. Có người chỉ đơn giản là nghe thấy tiếng gọi, mà không thể lý giải.
 
(Ảnh: Migola Travel)
Và rồi, như một đoạn cuối kịch bản được viết bởi tay của một đạo diễn huyền bí, sự “hoàn hảo” ấy khựng lại ngay phút 89.
 
Chuyến bay từ A Lý về Lhasa bị huỷ.
 
Không lời báo trước. Không chuyến thay thế.
 
Cả đoàn dậy từ mờ sáng, mặc áo lạnh, xếp hàng vào sân bay quân sự A Lý với hy vọng có nhầm lẫn nào đó. Nhưng… cổng đóng im lìm. Không quầy check-in, không nhân viên, không loa phát thanh, vì sân bay A Lý chỉ khai thác 1 chuyến/ngày, và nếu chuyến đó bị huỷ thì cả sân bay cũng “nghỉ”. Một sự im lặng tuyệt đối mà sau này tôi vẫn gọi đó là “sự im lặng của pháp”.
Lúc đó là năm 2018, đường bay A Lý – Lhasa vừa mới được khai thác, độc quyền bởi Tibet Airlines. A Lý vẫn là sân bay quân sự, hoạt động thất thường, lịch bay như hạt mưa gió đổi, và quan trọng nhất: chẳng ai giải thích vì sao chuyến bay bị hủy. Chúng tôi chỉ nhận được một tin nhắn ngắn gọn từ đại lý vé: “Không có chuyến thay thế. Quý khách vui lòng chờ thông tin tiếp theo.”
 
(Ảnh: Migola Travel)
Tôi nhìn 17 gương mặt trong đoàn. Từ ánh mắt an nhiên sau vòng Kora, chuyển thành lo lắng. Người gọi điện thoại về nhà. Người bắt đầu hỏi về phương án thay thế. Người bật khóc vì biết sẽ lỡ chuyến bay về Việt Nam – kèm theo bao nhiêu rối ren sau đó: công việc, con cái, lịch phẫu thuật, lịch họp quan trọng.
 
Chúng tôi buộc phải lên xe , một chuyến đi đường bộ 1.600km về lại Lhasa, qua những cung đèo cao ngất, địa hình gồ ghề, và không khí loang lổ bởi những suy nghĩ đan xen. Có người bắt đầu nóng nảy. Có người ngồi lặng hàng giờ. Có cả những người... cười, vì biết rõ: hành trình nào đến Kailash, nếu không có một "kiếp nạn", thì chưa trọn.
Chuyến bay về Việt Nam đã cất cánh mà không có chúng tôi.
 
Người nhà lo lắng. Nhiều người nghĩ thân nhân mình bị giữ lại ở Tây Tạng, bị trục trặc, bị giấu tin. Có thành viên bị cắt mất một hợp đồng lớn. Có người lỡ đám giỗ cha. Chúng tôi như rơi vào hỗn loạn, không phải vì một quyết định lớn, mà chỉ vì một dòng thông báo “chuyến bay huỷ” trên màn hình điện thoại.
 
Về đến Lhasa, cả đoàn quây quần ăn lẩu Tạng. Lúc đó trời mưa nhỏ. Trong quán, tiếng cười vang lên như để gột sạch những mệt mỏi vừa qua. Chúng tôi nói về chuyện chia nhóm về nước. Người sẽ bay ngả Côn Minh. Người về qua Trùng Khánh. Có người ở lại thêm 3 đêm. Nhưng ai cũng thấy rõ: không ai bỏ ai. Mỗi người chỉ đang bước tiếp hành trình nhỏ hơn mang theo phần còn lại trong tim.
 
Trong những ngày Kora ấy, tôi không chỉ nhớ núi, nhớ gió… mà còn nhớ cả đoàn người thầm lặng mà kiên cường đã đi bên tôi. Có lẽ cũng không phải ngẫu nhiên khi hơn 50% trong số họ, sau vòng Kora lần này, đã tiếp tục quay lại Kailash cùng Migola ở những hành trình sau Chúng tôi có chị Ái Thuỷ, chị Minh – những người sau này đã trở lại Kailash cùng Migola ở vòng số 4; anh Bình – người đã bước đi từ vòng Kora đầu tiên.
(Ảnh: Migola Travel)
 
Và còn có chị Hương, chị Hường, anh Quyền, chị Tố Nga, chị Kim Cương… những gương mặt đã cùng tôi đi trọn vòng Kora số 6, và rồi sau đó tiếp tục đồng hành với Migola trong các vòng Kora tiếp theo, như thể Kailash đã gắn chặt vào một phần đời sống của họ.
 
(Ảnh: Migola Travel)
Có một mối duyên nào đó, rất khó gọi tên, giữa họ và núi.Tôi cũng không quên một khoảnh khắc tại xứ Cổ Cách. Trong một căn phòng cũ, nơi còn sót lại những pho tượng Phật bị phá huỷ thời Cách mạng Văn hoá, chị Phong đứng lặng. Rồi bất ngờ bật khóc. Không một ai dỗ được. Không phải vì xúc động – mà như thể chị đang nghe thấy gì đó. Một tiếng nói. Một hồi ức. Một nỗi buồn không tên được đánh thức.
 
Tôi vẫn thường nói: Kora không phải hành trình để "hoàn tất". Mà là để "thành thật". Với chính mình. Với những phần sâu nhất trong tâm. Có vòng Kora mưa táp gió gào, nhưng lòng người lại sáng rỡ. Có vòng nắng vàng rực rỡ, lại khép lại bằng sự thử thách đến tận cùng. Không có lần nào giống lần nào. Nhưng lần nào cũng thật.
 
Và vòng Kora thứ sáu, tưởng là viên ngọc không tì vết lại chính là vòng để tôi nghiệm ra một điều: sự đẹp đẽ không nằm ở đoạn giữa suôn sẻ, mà ở chỗ ta đi tiếp được cả khi kết thúc không như mong đợi.
 

TUYỂN TẬP TRUYỆN KORA KAILASH - TẬP 6

Hãy tìm hiểu thông tin chi tiết tại đây: Tour du lịch hành hương Kailash – Thánh Hồ Manasarovar

Hotline tư vấn: 0366.55.66.77

Trụ sở chính Migola Travel: 1A Công Trường Mê Linh, Phường Bến Nghé, Quận 1, TP. Hồ Chí Minh

 

Cùng Nhau Bình Luận